Social Icons

Pages

Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2016

Khi yêu một chàng trai bằng tuổi...

 Tôi 22 tuổi, không còn đủ mơ mộng để mơ về một hoàng tử nắm tay tôi cùng dạo bước dưới mưa.Thay vào đó tôi bắt đầu mơ mộng hình ảnh một người đàn ông trưởng thành với bờ vai đủ rộng để che trở tôi truớc sóng gió cuộc đời. Nhưng cuối cùng tôi lại yêu một anh chàng bằng tuổi, ngây ngô và ngốc ngếch giống tôi. Cuộc sống luôn là vậy. Đúng lúc ta ước ao nhất, không đề phòng nhất thì lại đưa ra một đáp án mà chính ta cũng chưa từng ngờ tới.

Tôi 22 tuổi, không còn đủ mơ mộng để mơ về một hoàng tử nắm tay tôi cùng dạo bước dưới mưa.Thay vào đó tôi bắt đầu mơ mộng hình ảnh một người đàn ông trưởng thành với bờ vai đủ rộng để che trở tôi truớc sóng gió cuộc đời.

Nhưng cuối cùng tôi lại yêu một anh chàng bằng tuổi, ngây ngô và ngốc ngếch giống tôi. Cuộc sống luôn là vậy. Đúng lúc ta ước ao nhất, không đề phòng nhất thì lại đưa ra một đáp án mà chính ta cũng chưa từng ngờ tới.
Khi ấy, vui hay buồn, đón nhận hay từ bỏ, quyết định nằm trong tay chúng ta. Và tôi. Không chọn anh. Thứ tôi chọn là tình yêu anh dành.
Anh, trái ngược hoàn toàn so với những gì tôi luôn nghĩ ( vỡ tan tành)!
Người yêu tôi. Anh không chín chắn, chẳng trưởng thành để cho tôi lời khuyên tốt nhất, chính xác nhất. Cứ mỗi lần tôi cần nghe quyết định của anh ấy thì anh lại hỏi ngược lại tôi "em muốn thế nào". Hóa ra hỏi cũng như không...
Người yêu tôi chỉ có thể cho tôi sự cảm thông nhất, hiểu tôi nhất, tôi chẳng bao giờ phải sợ mình trở nên non nớt trong mắt anh. Thay vì áp đặt, anh luôn tôn trọng suy nghĩ và sở thích của tôi. Đôi khi anh còn biến nó thành sở thích của chính mình.
Người yêu tôi, không có đủ điều kiện như bao người để cuối tuần đưa tôi đi đây, đi đó, ăn nón này món kia, sinh viên cả mà.Người yêu tôi, chỉ có thể vì tôi mà sẵn sàng vào vai anh đầu bếp tài ba, sẵn sàng phục vụ "khách hàng" những món ăn độc nhất vô nhị, bằng tất cả tình thương.
Người yêu tôi. Anh chẳng thể như người ta, không thể nghiêm túc trong bất cứ việc gì. Lúc nào cũng nham nhở đến buồn cười. Nhiều khi giận nhau, ấm ức biết bao nhiêu. Thì anh ấy lại tỏ vê ngây thơ vô tội vạ "anh chẳng hiểu gì cả, anh có làm gì đâu "...
Nhưng cũng vì thế mà khi ở bên anh tôi không phải lo sợ nhìn anh tức giận cũng không sợ mình phải ôm nỗi vướng bận quá lâu. Tôi không bao giờ có thể không mỉm cười với những gì trẻ con như vậy. Không được giận dỗi như người ta, cũng không cần phải lo tức giận.
Người yêu tôi, chưa thể cho tôi một mái nhà hay một tương lai ổn định. Vì anh ấy cũng như tôi, thời điểm này, không tương lai, sự nghiệp hay bất cứ thứ gì. Thứ anh cho tôi chỉ đơn giản là tình yêu và động lực...
Yêu anh, tôi không có cơ hội để lười biếng hay ỷ lại. Yêu anh tôi hiểu rằng, tương lai của chúng tôi sau này phải do cả hai cùng cố gắng. Chúng tôi, không bước theo nhau. Chúng tôi đang bước cùng nhau...
Tôi yêu một anh chàng trẻ con và tôi hạnh phúc với tình yêu ấy. Một người cùng tôi lớn lên,cùng tôi trưởng thành, cùng tôi đi qua hết những gì tươi đẹp nhất của tuổi thanh xuân.
Tình yêu chưa bao giờ được phân biệt bởi tuổi tác, địa vị. Chỉ có con người lấy địa vị, tuổi tác ra để phân biệt tình yêu. Tình yêu càng không có thước đo. Càng cố đo càng thấy không cân xứng. Đừng cố gắng nghĩ ra trăm ngàn tiêu chuẩn cho đối phương. Đến cuối cùng gặp nhau, yêu nhau cũng còn phải chờ hai chữ "tùy duyên"!
Tôi không biết định nghĩa tình yêu của mọi người như thế nào, phức tạp ra sao. Còn với tôi, tình yêu chỉ đơn giản là VÌ NHAU. Không vụ lợi, toan tính. Biết yêu nhau. Biết bên nhau thì đã đủ rồi.
TÌnh yêu cũng như 1 cô gái, càng được yêu, càng trở nên xinh đẹp!
Hòai Lý Đặng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 

Sample text

Sample Text

Trang Chu

 
Blogger Templates