"
Tôi ghét anh, tôi hận anh, loại người sở khanh, đểu cáng như anh không
xứng đáng với tình yêu của tôi. Người như anh không đáng có hạnh phúc và
anh cũng không bao giờ hạnh phúc được đâu từ ngày mai tránh xa tôi ra,
tôi không quen loại người như anh".....Hắn lầm lũi đi trên đường ánh
nắng chiều mơ nhạt in dài bóng hắn....
Những
câu nói 2 năm trước vọng về, lời nói của người con gái hắn từng rất yêu
thương yêu tận trong đáy lòng. Sau khi chia tay cô hắn yêu 1 người, 2
người,3 người...đếm không hết nữa nhưng những lời nói hôm nào vẫn oang
oang như tiếng sét bên tai hắn.
Hắn là kẻ đa tình...............??????????
Hắn
chẳng biết từ khi nào hắn lại mang cái mác ấy, cái mác làm hắn nổi
tiếng trong tai tiếng, nó không giống cái nhãn hiệu của các ca sĩ nổi
tiếng như nhờ hát hay, đẹp trai, phong cách mà nổi tiếng. Hắn nổi tiếng
nhờ cái tính cách đa tình, bạn bè nhìn hắn ái ngại, một số người nhìn
hắn bằng con mắt khinh rẻ. Hắn tự học cách im lặng với những câu nói "
cái thằng sở khanh ấy á. cái thằng đa tình ấy hử", hay thậm tệ hơn người
ta còn nói hắn " loại người như nó biết đếch gì là hạnh phúc, chỉ biết
chén gái thôi".
Hắn
cũng là con người, hắn cũng có cảm xúc, hắn ghét người ta xem thường
hắn, hắn thay người yêu như thay áo không có nghĩa hắn không yêu, hắn
cũng đau nhưng sự chai sạn đã mài rũa bề ngoài hắn thành kẻ vô cảm.
Nhưng chắc chẳng ai biết hắn cũng đau lắm, hắn cũng có ước mơ cũng mưu
cầu hạnh phúc mà.
Hắn
tự biết hắn không đẹp hắn chỉ có duyên trong cách nói chuyện thôi. Hắn
vui vẻ và hòa đồng không phân biệt trai gái, hắn có thể la cà hàng quán
với bạn bè thâu đêm, bất cứ người nào buồn đều có thể gọi cho hắn, hắn
sẵn sàng ngồi hàng giờ để chia sẻ. Rồi không biết từ đâu cái nhãn hiệu
đa tình gắn cho hắn.
Ừ......mà
người ta nói hắn đa tình cũng chẳng sai là mấy, hắn tự cười mỉa mai
mình...Chính hắn còn chẳng nhớ mồi tình đầu của hắn bắt đầu từ khi nào?
Hắn chưa từng có một mối tình trọn vẹn cho đến cái tuổi này. Hắn nhớ
ngày hắn học lớp 9 hắn quen 1 người nhưng cái ngày ấy hắn có biết quái
gì đâu cảm giác thế nào bây giờ hắn cũng chẳng nhớ nữa như thế có thể
gọi là tình đâu không nhỉ? Thôi cứ tạm gọi đó là tình đầu cũng được...
hắn nghĩ.
Lên
cấp 3 hắn chăm ngoan học giỏi là học sinh mẫu mực nhiều người để ý hắn
lắm, có 1 cô bé lớp dưới tỏ tình với hắn đi chơi, uống nước được vài lần
cuối cùng cô bé ấy nói " em thấy anh chảnh quá nên em trọc anh
thôi...em xin lỗi". Hắn thấy tức lắm hắn là người để đem ra cợt nhả thế
thôi ư......Nhưng những ấm ức ấy cẳng được bao lâu hắn lại quên béng hắn
còn nhiều cái phải lo hơn khi hắn sắp bước vào năm cuối cấp đầy lo
toan.
Mọi
chuyện tồi tệ hơn khi hắn rớt đại học, buồn chán đau khổ hắn quyết tâm
vừa đi làm vừa ôn thi lại đại học. Trong thời gian đi làm hắn quen 1
người mới chỉ là có cảm tình thôi chưa thể nói yêu đương gì...hắn đợi
đến ngày 14/2 sẽ tỏ tình nhưng rồi hắn lại hụt hẫng hắn phát hiện ra
người đó đã có 1 đứa con còn lừa dối hắn. Chán nản cùng cực hắn quyết
định khép cửa trái tim hắn quyết định khép cửa trái tim không yêu
nữa...học và học mà thôi...
Sau
những vất vả hắn cũng đỗ đại học cuộc sống sinh viên bắt đầu với bao
lo toan bộn bề. Công việc bên đoàn và đi làm thêm chiếm gần hết thời
gian rảnh của hắn. Hắn gặp chị trong một chuyến đi trại của bên đoàn
trường, chị hơn tuổi hắn nhẹ nhàng và dịu dàng đúng như các cụ xưa nói "
gái hơn hai trai hơn một". Chị luôn ở bên hắn mỗi khi hắn buồn, hắn cô
đơn hay mệt mỏi, hắn mến chị lắm ở bên chị thực sự hắn rất vui, một mối
tình chị em bắt đầu.
Mọi
người nhìn hắn cười chê hắn mặc kệ lúc đó hắn chỉ có chị mà thôi. Hắn
không mấy quan tâm đến những lời nhảm nhí bên ngoài, hắn đưa chị về nhà
gia đình hắn phản đối, tuổi tác chênh lệch, chị quá thấp bé so với cái
dáng cao liêu khiêu của hắn. Mẹ hắn nói " trên đời này hết con gái mà
con yêu người hơn tuổi mình, đã thế còn thấp hơn con, bây giờ chị nuôi
em sau này em nuôi chị à, nhà này sao có phúc thế không biết". Hắn mệt
mỏi vì sự ngăn cấm của già đình hắn và gia đình chị, với hắn chỉ là một
thằng nhóc mắt mũi chưa sạch miệng còn hôi mùi sữa đã thế còn lăng nhăng
đa tình.
Hắn
ghét....ghét...rất ghét ai nói hắn đa tình, ghét ai chê bai hắn. Hắn đi
làm công tác xã hội quen nhiều người hơn chị về tất cả hắn bắt đầu lung
lay yêu thương của hắn dành cho chị mờ nhạt dần. Hắn muốn tìm nhiều thú
vui khác hơn là tối ngày mang tiếng yêu người lớn tuổi, chị rộng lượng
bỏ qua cho hắn tất cả vì chịu yêu hắn, con giun xéo mãi cũng quằn sức
chịu đựng có hạn tới một ngày chị cũng chia tay vì hắn quá lăng nhăng.
Ngày chia tay chị không khóc chị nhìn hắn nhìn yêu thương một thời lạnh
lùng nói hắn là người không tốt, trăng hoa người như hắn chỉ sống 1 mình
được thôi đừng mơ tới hạnh phúc. Lại lăng nhăng....hắn đứng đó tay nắm
thành lắm đấm xíu nữa hắn chửi thề, hắn cũng yêu mà, rất thật sao người
ta lại nói hắn như thế, tại sao trên đời này không ai nghĩ hắn là người
đàn ông tốt.
Hắn
lại bắt đầu quen hết người này người kia, đẹp có xấu có..không biết bao
nhiêu mối tình nữa nhưng không mối tình trọn vẹn chẳng phải hắn là kẻ
lăng nhăng sao? kẻ lăng nhăng thì đâu yêu nổi ai cơ chứ..hắn tự nghĩ.
Mỗi lần chia tay hắn lại nghe những lời chửi chua chát những cái nhìn
oán giận hắn nhếch mép cười và bước đi quá quen rồi nên đối với hắn mấy
lời đó bình thường quá.
Số
phận như sắp đặt an bài cho hắn..cho hắn 1 ngày sẽ hoàn lương trở về là
hắn một người con trai tử tế. Hắn gặp cô 1 cô gái nhỏ nhắn, không quá
đẹp có thể nói bình thường về tất cả, cô gái hay cười và hắn yêu nụ cười
ấy. Lần đâu tiên 1 lãng tử như hắn nghĩ mình sẽ dừng chân, người con
gái đã khiến hắn rơi lệ, hắn khóc như một đứa trẻ, con người ta lầm lỡ
chẳng lẽ không có bước đường quay trở lại sao? Cô nói với hắn " em không
yêu anh đâu, em không tin anh, anh đa tình quá, em không thích người đa
tình" Hắn vì cô mà làm nhiều thứ như thế vậy mà kết quả hắn nhận được
chỉ là thế sao? Chẳng lẽ vì hắn đa tình lại là cái tội lớn đến thế sao?
Quen cô hắn đã bỏ qua tất cả những người theo đuổi hắn bỏ qua tất cả
những gì đang có vậy mà......
Hắn
khóc nước mắt mặn chát, từ ngày hắn biết thế nào là cảm xúc, ngã cũng
nhiều mà chưa lúc nào hắn thấ đau như thế, cảm giác quặn thắt trong tim
hắn biết rằng nức mắt không chỉ mặn mà còn cay...
Sau
nhưng vất vả cuối cùng cô cũng nhận lời làm bạn gái hắn, hắn vui như
đứa trẻ nhận được quà, hắn tối ngày quấn quýt bên cô và yêu cô. Cô là
người con gái rất khó đặt niềm tin vào ai , cô vẫn thường nói với hắn cô
ghét sự dối trá, ghét sự phản bội, đừng làm cô mất niềm tin dù chỉ một
lần.
Hắn
yêu cô không muốn cô bị tổn thương cô là người bất cẩn suốt ngày làm
mình bị thương nhìn cô đau hắn còn đau hơn cô nữa, hắn luôn lắng cho cô
từng giây từng phút, hắn thấy hắn thay đổi có cái gì đó mát lạnh thổi
qua cuộc đời hắn, hạnh phúc....hắn vừa lòng với những gì hắn đang có.
Cô
bé ấy kém tuổi cô theo đuổi anh nhưng trong anh chỉ xem cô bé như em
gái, cái quá khứ của hắn lại hại hắn 1 lần nữa cô không hiểu được những
gì hắn đang làm lại hiểu lầm xảy ra. Cô ghét sự giả dối lên không bao
giờ hắn nói dối cô về cô bé ấy vậy mà cô lại hiểu lầm lại ghen tuông rồi
lại đổ vỡ lại chia tay.
Ngày
chia tay cô khóc hắn cũng khóc nước mắt một lần nữa lại rơi hắn đã làm
gì để đổ vỡ thế này. Người con gái mà hắn yêu nhất hét vào mặt hắn " Tôi
ghét anh, tôi hận anh, loại người sở khanh, đểu cáng như anh không xứng
đáng với tình yêu của tôi. Người như anh không đáng có hạnh phúc và anh
cũng không bao giờ hạnh phúc được đâu từ ngày mai tránh xa tôi ra, tôi
không quen loại người như anh". Hắn đau đơn nhìn cô đau đớn đến tột độ
hắn không thấy tức có cái gì đó ứ lên rồi tắc nghẹn lại trong cổ họng
hắn, mắt hắn đỏ au hắn nhìn cái bóng khuất dần đó là người yêu hắn sao?
Người đã ở bên hắn suốt thời gian qua, hắn cười khan cho tất cả hắn yêu
đấy rất yêu đấy rất thật lòng đấy tại sao lại bất công với hắn như thế.
Hắn
bước đi trong gió rét hắn lại tiếp tục cuộc phiêu du cuộc sống của một
kẻ đa tình, tình yêu là trò chơi với hắn, hắn chỉ cho phép mình thắng mà
không chp phép mình thua. 1 người, 2 người, 3 người...nhưng hắn có hạnh
phúc không? Hạnh phúc là thứ gì đó sa xỉ với hắn, hai chữ tình yêu chưa
1 lần chào đón hắn. Hắn như con chim chưa tìm được tổ ấm của mình có
chỗ nào khoan dung cho một kẻ lầm lỡ như hắn đâu. Nhìn hắn hạnh phúc đấy
nếu đem đóng lại chắc hắn cũng có một bộ sưu tập người yêu, cái mác kẻ
đa tình, sở khanh cứ theo hắn thao mãi vào bóng đêm không một tia sáng
tất cả chỉ có những ánh đèn leo loét của một vài cửa hàng còn mở, hắn
nhìn con đường hun hút đen kịt phía trước hắn thấy được bi kịch của đời
mình, bi kịch của thằng lãng tử mang cái mác " Đa Tình.........."
Thế
đấy bạn ạ " hạnh phúc không phải có rất nhiều người yêu, mà hạnh phúc
là có một người yêu bạn hết lòng, luôn ở bên bạn dù bạn ốm đau, hoạn
nạn, tha thứ cho bạn dù bạn sai lầm, là chốn bình an khi mệt mỏi bạn
quay về". Mỗi chúng ta hãy yêu và sống đừng để như anh chàng kia nhé...
Chúc mọi người ai cũng hạnh phúc với sự lựa chọn của mình....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét