Social Icons

Pages

Thứ Hai, 25 tháng 5, 2015

QUÊN


Du Phong
Quên một người có khó lắm không anh?
Sao tim chẳng đành quên đi dòng ký ức.
Vẫn biết rằng ta xa nhau là thực,
Em vẫn thấy hoài nghi, mộng tưởng mơ hồ...
Có khi nào tất cả chỉ là mơ,
Những gì đã qua chỉ như đùa không nhỉ?
Có bao giờ bất chợt trong suy nghĩ,
Anh thấy mình chưa hẳn đã chia tay?
Rồi vô tình chạm mặt chốn này đây,
Anh vẫn thế, ngọt ngào như thuở trước.
Em vẫn thế, anh đâu nào biết được
Trái tim em rộn rã đến không ngừng...
Và thế là hai kẻ lạ, người dưng,
Không thể dừng nhớ nhau trong từng suy nghĩ...
Và thế là qua rồi cơn mộng mị,
Anh lại quay về, sưởi ấm những lạnh băng...
Rồi một ngày em hiểu những khó khăn,
Yêu lại từ đầu, luôn muộn mằn, đắng chát.
Rồi một ngày em thấy mình phai nhạt,
Trong những đam mê từng khao khát điên cuồng...
Và rồi em chợt nghĩ đến: Buông!
Trả em về với nỗi buồn từ muôn thuở trước,
Trả anh về nơi em chẳng bao giờ đến được,
Trả nhau về với ao ước không thể gọi thành tên...
Thế là chúng mình lại bắt đầu quên,
Và mong không bao giờ gặp lại nhau trên đường đời lần nữa...

TỰ NHỦ


Du Phong
Tự nhủ lòng, mình phải mạnh mẽ hơn!
Một chút cô đơn, ai chẳng từng nếm trải,
Có nỗi buồn nào theo ta được mãi,
Có hạnh phúc nào trốn chạy cả đời đâu...
Tự nhủ lòng, nếu chẳng phải của nhau!
Chấp nhận thương đau, vui lên mà sống.
Cuộc đời này dài rộng,
Một nửa của mình đợi đâu đó đằng xa.
Tự nhủ lòng, những kỷ niệm đã qua,
Xem tất cả như là điều vô giá!
Dù ngọt ngào, sướng vui hay khổ đau, buồn bã,
Cũng chỉ còn trong dĩ vãng mà thôi...
Tự nhủ lòng, bình yên sắp đến rồi!
Phía sau một ngày mưa là một ngày nắng ấm,
Trút hơi thở nặng nề, cười thật tươi phấn chấn:
"Hạnh phúc à, tớ đợi cậu ở đây!"
Tự nhủ lòng, mình may mắn lắm thay,
Thêm một ngày được sống là một ngày đáng sống!
Cuộc đời này thế mà công bằng lắm,
Biết quý bản thân mình mới xứng đáng được yêu.
Tự nhủ lòng, đời đẹp biết bao nhiêu!!!

Thứ Hai, 18 tháng 5, 2015

VK HÂM.. BIẾT CK YÊU VK NHIỀU LẮM KO



*****
ngày ....
tháng ....
năm ....
sao hôm nay chán thế nhở
chắc là lại nhớ vk rồi :s
vk hâm biết không?
- ck yêu vk hâm lắm
-- cũng không biết yêu từ lúc nào
-- cũng không biết tại sao yêu :s
nhưng ck biết là chồng yêu vợ
nhiều lắm
vk biết k?
ngày 21 là ngày v.c mình bắt đầu
yêu
-- và --
nó cũng la ngày hp nhất của ck
-- vì --
trc khi gặp vk ..!!~ có những điều
đã qua lâu r dù ck cố mà k thể
quên
-- và --
khi ck gặp vk ..!!~ vk mag yêu
thương làm ck đổi thay và đã cho
ck niềm tin vào thứ gọi la t/y
-- và --
lòng ck bỗng ước điều giản đơn:
- đc mãi bên vk ..!!~ dù bao đổi dời
-- và --
- suốt cuộc đời
--- đc nghe tiếng cười
--- đc nhìn vk vui
--- đc trông thấy vk
--- mỗi khi bình minh
-- và --
đôi khi v.c mình giận nhau vì
những thứ k đâu
nhưng như thế ck lại càng yêu vk
hơn
-- và --
ck ước:
- mỗi sáng thức dậy đc nhận tn yêu
thương từ vk
- mỗi sáng thưc dậy bên cạnh ck
luôn có 1 vòng tay
vk biết k? ..!!~ ck chỉ ước đôi ta mãi
như thế này ..!!~
cứ trôi qua mỗi ngày ... rất đơn
giản mà thật hạnh phúc
chồng yêu vợ nhiều lắm
không biết vk hâm có yêu ck nhiều
như ck yêu vk không nhỉ?
ước zỳ giờ này có vk bên ck
ck lại khóc rồi :s
không phải tại ck đâu
là do nước mắt cứ rơi ýk :s
nước mắt hư quá :s
-- nhưng cũng tại ck nhớ vk
-- nên nước mắt cứ rơi mà không
kìm lại đc T.T
ck phải làm zỳ bây giờ? làm zỳ để
tim thôi đừng nhớ vk ..!!~
-- dù ck biết vk luôn bên ck
-- nhưng sao luôn lo lắng 1 ngày
nào đấy vk biến mất
-- biến mất hoàn toàn trong cuộc
đời ck
-- ck tự hỏi lúc đó ck sẽ ra sao?
-- ck sẽ khóc hay mỉm cười để vk ra
đi và tìm hp mới
-- chắc ck sẽ mỉm cười và cầu chúc
vk luôn hp bên người mà vk đã
thấy vui hơn bên ck
-- lúc đó ck k khóc k phải vì hết yêu
vk đâu>.. ác mộng này liệu có bao
giờ trở thành sự thật T.T
nhưng ck mog là điều đấy k bao
giờ xảy ra :s
vì ck sợ mình sẽ k cười nổi ..!!~ k
đứg dậy đc nữa ..!!~ sẽ mãi gục
ngã mất :s ..!!~ sợ k xóa nổi vết
đau này :s
xin vk đừng bao giờ rời xa ck ..!!~
vì ck yêu vk nhiều lắm ..!!~ vì ck
luôn lo sợ lắm ..!!~ cứ ngỡ vk sẽ ra
đi T.T
này vk hâm :s
vk phải giữ lời hứa với ck đấy
phải cầm tay ck k đc buông ra đâu
đấy :s
vì ck cần vk ..!!~ vk hâm biết mà
vk hâm hãy mãi bên ck nhé
-- dù ngàn năm sau
-- dù vạn năm sau
-- thì tình yêu
-- ck vẫn như ngày nào
------------ này vk :s ---------------
a bảo :s
- NHẤT
- ĐỊNH
- ANH
- SẼ
- LẤY
- EM
vk hâm ..!!~ vk ngố ..!!~ vk đần độn
của ck
CHỒNG YÊU VỢ NHIỀU LẮM
DÙ CÓ THẾ NÀO THÌ ANH VẪN YÊU
EM
MÃI MÃI LÀ NHƯ THẾ
from: ck của vk
to : vk iêu của ck

ANH XIN LỖI


************
Anh và nó quen nhau thật tình cờ.Lần đầu tiên anh gặp nó anh còn chẳng nhìn rõ xem nó xinh hay xấu, cao hay thấp nữa, chỉ một cái liếc qua và kết thúc lại bằng một nhận xét vô cảm : "Không ăn thua" !
Tính Anh là vậy, chẳng có gì đặc biệt đâu nhưng luôn kiêu căng một cách đáng ghét, chắc cũng vì người yêu đầu tiên đã rời xa anh vì những lý do không thể chấp nhận và tha thứ được nên anh mới có cái mặc cảm và cái tính cách ấy.....Cứ lạnh lùng với tất cả, chính vì thế mà không ít các cô gái để ý và dành sự quan tâm đến anh....Tuy vậy nhưng đến cái ngày gặp nó,,, a vẫn chỉ là một người cô đơn, một kẻ cô đơn khó hiểu?!!!!

Và rồi chằng biết vì lý do gì nữa, nó thêm bạn với Anh trên một trang mạng xã hội., anh và nó bắt đầu nhắn những dòng tin như một cách xã giao bình thường..Và rồi A bắt đẫu để ý hơn đến nó vs những bức ảnh mà nó từng upload..."Nó xinh đấy chứ"..Anh tự nhủ với lòng mình như vậy bởi lẽ hình ảnh cua nó trong mắt anh ngày đầu tiên và bây giờ khác nhau nhiều quá. Rồi như duyên phận mà ông trời sắp đặt. anh mời nó đi uống nước sau một cuộc điện thoại và nó đã đồng ý....


Chiều hôm ấy anh đợi nó ở một nơi cách xa nhà nó khoảng 100met, 20, 25 va rui 30 phút sau nó xuất hiên, A cũng chỉ đoán đấy là nó thui chứ thật ra cũng chưa từng biết mặt, anh cũng chẳng dám nhìn nữa, chỉ lặng lẽ lai nó đi đến một quán cafe mà anh vẫn hay ngồi với mấy đứa bạn. Hai người ngồi đối diện và anh bắt đầu nhìn kĩ nó. Nó khá xinh, cách nói chuyện thật nhẹ nhàng và cởi mở.........A bắt đầu thấy run, tim đập nhanh và anh biết từ đây A bắt đầu thích nó.....

Sau một thời gian với bao rào cản, sóng gió.. A và nó yêu nhau, không phải vì anh có gì đặc biệt mà có lẽ nó thấy anh thực sự chân thành, hay cũng bởi cái vè mặt lạnh lùng đến ghét mà lần đầu tiên nó nhìn thấy anh...


Cuộc sống vẫn cứ thế trôi, không biết bao nhiêu lần nó và anh giận nhau nữa nhưng nó lại coi đó và một đieu thú vị.....A mỉm cười và thầm nghĩ, chỉ cần nó yêu anh và cần anh là đc rồi, thỉnh thoang để nó làm anh giân tí cũng không sao? Cũng vì thế mà anh luôn làm mọi cách để giữ nó, để nó không thể giận anh đc lâu, và anh đã làm đc !

Bên anh nó cảm thấy hạnh phúc, nhưng nó chẳng bao giờ dám tin hạnh phúc mà anh với nó có là thật, nó muốn yêu anh, cần anh thực sự nhưng lại không dám nói, không dám tin vào trai tim mà cứ để lý trí nó ngăn cản..Quá khứ với nó nặng nề quá, nhiều nước mắt quá, nó sợ, thực sự sợ đàn ông....!

A cố gắng làm tất cả để xóa dần đi mặc cảm và quá khứ trong nó, anh cùng nó lang thang vào những buổi chiều ở cái quán trà đá mà anh cho là không khí lạnh nhất, A làm vậy để anh biết anh cần nó sưởi ấm và ngược lại...Hơn nữa anh chọn địa điểm ấy vi ở đó có một người khen anh và nó đẹp đôi, cứ nghĩ đến cái điều ấy thôi anh cũng hạnh phúc lắm!....:)) A thường xuất hiện bất ngờ trước mặt nó, lao vào ôm hôn nó thật chặt, có những lần còn vừa ôm nó vừa khóc nữa, khóc vì sợ mất nó, khóc vì không muốn nó nghi ngờ anh, khóc vì thật sự anh là một con người yếu đuối..

A yêu nó lắm, anh muốn nó làm vợ anh sau này, anh luôn ước mơ như thế, .....Hi vọng trong anh càng ngày càng khiến anh cố gắng để làm nó yêu và tin anh hơn.


Cho đến một ngày anh nghe một người bạn thân của nó nói với anh :
- M đừng yêu nó nhiều quá, đừng có xác định sau này lấy nó, M không thể giữ đc nó đâu!
-Nhìn lại mày đi--Bình thường lắm so với những người tim đến với nó...
- Hi vọng nhiều rồi đến lúc phải đau khổ thật nhiều đấy...................
.................................................................................................
A im lặng, im lặng đến nhói đau, biết làm gì khi nhưng điều người ta nói quá đúng chứ.
A bắt đầu nghĩ và biết sẽ phải làm nhưng gì tiếp theo. Ngày hôm sau A với nó bên nhau thật lâu, có thể nói là lâu nhất từ ngày anh vs nó yêu nhau, A yêu thương nó, quan tâm chăm sóc nó như một người vợ vậy, A làm tất cả đê nó tin rằng anh yêu nó chân thành, không phải đến với nó để lơi dụng nó..lam tất cả để nó biết rằng không phải tất cả đàn ông trên đời này đều giống nhau,,.Hôm đấy với A thức sự là một ngày hạnh phúc, hạnh phúc nhất trong cuộc đời A, vì anh đã làm nó cười rất nhiều, hạnh phúc vì làm nó tin anh thêm vài phần nữa chứ....Nhưng đằng sau cái hphuc ấy là một ngày A đi tới một quyết định mà không ai có thể hiểu nổi, đến chính anh còn không tin vào anh nữa...A đã khóc thật nhiều cho cái quyết định ấy.....A đã không để cho nó nhìn thấy những giọt nước mắt, không để cho nó biết A yếu đuối đến vậy...A đã không còn dám hi vọng vào hạnh phúc của anh và nó nữa, A ra đi trong nhưng giọt nước mắt và chi biết nói lời cuối cùng với nó thật ngắn ngủi ' Anh di nhe'". Mắt nó cứ tròn xoe nhìn anh phóng xe đi, chắc nó cũng chưa hiểu chuyện gì đang diên ra nữa...A đã không còn đủ tự tin để hi vọng sau này làm chồng nó nữa, A sợ đến một ngày nào đó yêu nó quá nhiều rồi nhìn nó lên xe hoa của một người đàn ông khác hơn anh nhiều thứ..A sợ. sợ những điều mà từ trước đến nay anh chưa bao giờ dám nghĩ tới....A còn yêu nó lắm nhưng biết làm thế nào đc, A biết sau cái quyết định này anh sẽ phải sống trong những ngày tháng đau khổ, nhưng a sẽ cố gắng vượt qua..
Thông điệp cuối cùng nó gửi đến anh thật sự làm anh .T_T................".Nó nói Kết Thúc Sẽ Là Lựa Chọn Tốt Cho Cả Hai,!! "
A im lặng nhưng trong thâm tâm anh biết anh còn yêu nó nhiều lắm , , im lặng bước đi nhưng anh lại không biết phải sống sao những ngày tháng tiếp theo khi không còn nó bên cạnh anh nữa...Im lặng trong nhưng tiếng nấc nghẹn ngào và những nỗi đau đến thắt cả trái tim..A chỉ mong nó hiểu A đã từng yêu nó đến nhường nào, đã từng chân thành với nó ra sao, A hi vọng nó tin anh chỉ một lần., cho dù đấy là lần sau cuối ....A vẫn nơi đây đợi một điều gì đó, đợi chờ mặc dù biết nó sẽ không bao giờ đến,",Phép màu ư ?"-Trên thế gian này làm gì có nơi nào bán phép màu chứ ! 

Có một người yêu em như anh



Không ai dùng một nụ cười để làm thước đo cho một tình yêu, một hạnh phúc. Cũng chẳng ai biết mình sẽ sống được bao lâu trên cõi đời này, để nói thêm những ngày tháng yêu thương với người mình mong muốn, trước khi nhận ra rằng quá muộn.
Chẳng ai cứ đi mãi một con đường dài thật dài như thế, để rồi nhìn vào cuộc đời mình thấy chỉ toàn là đắng cay rớt xuống bờ vai từ khi nào…
Có những tình yêu chỉ toàn là nước mắt. Là anh yêu em nhiều mà chẳng biết làm gì cho em, là anh cần em hơn nghĩa của một tình yêu bình thường khác…
…bởi có ai biết bắt đầu một đoạn đường là ngọt ngào và kết thúc là những nỗi đau kia chứ. Bởi có ai đã từng chấp nhận làm người ngoài lề như chỉ để yêu em vậy đấy. Mong em cười để anh cố gượng mình mà sống, mong em đừng khóc để làm lòng anh đau hơn. Mong em một ngày kia sẽ có một gia đình, sẽ sinh một cô con gái bé bỏng thật xinh đẹp như em. Mong em sẽ có một người chồng luôn biết cách lo lắng, luôn biết nghe tâm hồn của người vợ đang thuộc về mình, luôn biết cách quan tâm dịu dàng và chia sẻ đầy sâu sắc. Sẽ là sự giả dối để nói rằng anh thực sự vui, sẽ là những nụ cười nhẹ nhàng nhưng trong tim đầy chua chát. Bởi có ai thấy người mình thương yêu đang hạnh phúc với ai đó mà không đau, bởi con tim này từ bao giờ đã khóc nhiều đêm như vậy. Chọn một cuộc đời không phải là tìm một bờ vai nào đó không yêu thương để dựa dẫm, để nương tựa và tự ngộ nhận đó là bờ bến của thương yêu.
Em biết không? Anh đã thử đến với một vài người, anh đã cố dùng lòng chân thành và quan tâm họ như em. Thế nhưng anh xin lỗi họ vì anh không thể làm gì hơn là chọn cách ra đi khỏi những nơi chốn ấy, cầu mong họ sẽ không ghét anh, cầu mong họ sẽ cảm thông cho anh, cầu mong họ hiểu là anh chưa làm gì cho họ tổn thương cả, cầu mong với chỉ một vài cái nắm tay, một chiếc ôm chia ly cũng gọi là làm lòng họ cảm thấy ấm cúng lắm. Rồi cuộc đời nhân từ sẽ biết cách dựng xây, rồi một ngày họ sẽ cảm ơn anh vì anh đã cố không đến gần họ hơn và làm họ đau nhói. Vì hạnh phúc đâu đó cũng một lần là vị khách qua đường nhưng có một vài thói quen xấu. Vì hạnh phúc hay dày vò tâm trạng mới chịu hiểu rằng đâu đó có yêu thương.
Anh yêu em…
Đã bao nhiêu lần anh đã nói như vậy. Có lẽ em còn buồn và hụt hẫng vì những đoạn đường chông gai mới vừa trải qua. Anh cũng đã vất vả lắm mới có thể mang em quay về, mệt nhọc và lo âu lắm những đêm em chẳng thể nào chợp mắt ngủ ngon. Có những đắng cay hiểu con người hơn chính họ, có những nghẹn ngào mới biết ở cạnh mình con ai. Em có thể nói anh dừng lại, có thể bảo anh đừng cố đi thêm nữa, có thể bảo anh quên em đi mãi mãi nhưng anh thì không thể nào làm được. Nhiều năm nay anh đã quen sống với cách nhớ đến em, anh đã quen nằm mơ thấy em trong từng giấc ngủ, đã quen với hình ảnh em trong mọi ngóc ngách của trái tim. Làm ơn đừng bắt anh như vậy. Anh thật sự cần em.
Hôm nay ai đó có thể rất vui, ai đó có thể rất ngọt ngào vì một thanh kẹo nào đó. Những bàn tay nắm những bàn tay rất chặt, em có thể được ai đó gửi tặng một bó hoa hồng, một chiếc hộp hình trái tim, một lá thư, một vài bút tích ghi từng lời ngỏ yêu thương. Chỉ riêng anh vẫn chọn cách ngồi một mình, và vẫn những cảm xúc một mình nhắc về em thôi em ạ.
Không biết có thể đủ sức theo em bao nhiêu nữa đoạn đường, không biết anh có được bao nhiêu trí nhớ nữa để khắc ghi thêm tên em vào cuộc đời. Không biết anh còn đủ niềm tin và hi vọng không khi hai đứa mình cứ nhìn nhau như vậy, không biết em có thương anh hơn ngày hôm qua và yêu anh hơn một thứ tình cảm giận hờn nào đó. Mong chờ, và anh chỉ mong chờ em thôi.
Em không cần phải quan tâm anh sống thế nào, em không cần phải biết đời anh rồi sẽ sao. Anh chỉ cần em sống chứa chan nụ cười, anh chỉ cần em luôn hạnh phúc dù điều đó chẳng bao giờ có anh. Anh chỉ cần em là em có trái tim biết rung động, anh chỉ cần em luôn hiểu rằng mình không nên ngã quị và đau thêm một lần nào nữa. Bởi vì anh sẽ không chịu nổi khi nhìn từng giọt nước mắt em rơi đi như thế. Anh yêu em.
Giữa bao nhiêu con đường dù gai góc, dù mặn nồng hay đơn giản là thầm lặng thôi. Ngày mai vẫn giống như triệu ngày mai và em yêu của anh luôn còn đó. Anh sẽ cố gắng đi hết quãng đường một trăm năm để sống vì từng biết có em luôn tồn tại. Sẻ thở từng hơi thở yếu ớt thay cho em, sẽ gánh từng nợ lần cay đắng thay cho em, sẽ đau thay cho em giảm bớt cồn cào lại, sẽ yêu cả bầu trời mà em vẫn đang giữ. Là tình yêu không biên giới, là xúc cảm chẳng có lời, là những gì anh nói hôm nay và trước đó. Anh yêu em.
Ngày hôm nay không hoa hồng, không bánh kẹo, không cái nắm tay, không chiếc ôm, không một nụ hôn nào cả. Thật lòng anh cũng buồn lắm, nhưng anh cũng đã quen với những cảm giác ấy mất rồi em ạ. Chờ em bình yên trở lại, chờ em xác nhận một đoạn đường có anh bên cạnh, chờ em sẽ vui hơn. Nếu chẳng bao giờ còn ngày đó nữa anh vẫn cầu mong em có được một hạnh phúc. Và hãy luôn nhớ rằng có một người luôn yêu em như anh…

Anh yêu em nhiều lắm



Dù ngày mai thế giới có đổi thay thì tình yêu anh dành cho em vẫn không bao giờ thay đổi.
Anh không biết phải làm sao bây giờ nữa, cứ nghĩ rằng mình có thể sống khác, có thể lạnh lùng và vô cảm. Cứ nghĩ rằng khi trả lại em tất cả mọi thứ sẽ làm anh thấy thoải mái hơn, sẽ giúp anh có thể phần nào vơi đi nỗi nhớ về em. Nhưng anh đâu có ngờ rằng anh đã tự làm trái tim mình đau hơn đã tự làm mình bị tổn thương nhiều hơn nữa. Chắc em cũng buồn, cũng đau lắm phải không? Anh không biết tại sao nữa, tại sao khi anh đã thực sự cố gắng và quyết tâm nhiều lắm. Đã cố gắng để không nghĩ tới em, không nhớ về em nữa. Những gì có thể làm anh cũng đã làm, cũng đã trả lại em tất cả những kỷ niệm mà anh đã gìn giữ suốt 3 năm. Những kỷ niệm là tất cả đối với anh, chẳng có gì có thể so sánh được với những kỷ niệm đó. Anh cũng đã làm tất cả rồi mà, cũng lao vào những cuôc chơi cũng làm tất cả để có thể quên em.
Tại sao anh lại chẳng làm được điều gì cả, tại sao lại cứ nhớ em nhiều như vậy chứ. Suốt 2 đêm qua anh chẳng thể nào ngủ được trong đầu anh cứ hiện lên hình ảnh của em. Lúc anh đưa em về, lúc em cúi xuống và nắm vạt áo khoác, lúc em đi chơi cùng anh và muốn làm những việc khác mà em thích cùng với anh... nhưng lúc đó anh lại từ chối để rồi bây giờ điều đó làm trái tim anh như chết lặng. Trái tim anh đau lắm, đêm ngủ nó cứ gọi tên em, cứ hiện lên hình ảnh của em. Tại sao em luôn mang lại cho anh thật nhiều cảm xúc và cũng thật nhiều hy vọng để rồi cũng chính em dập tắt những điều đó. Em thật nhẫn tâm lắm.
Trái tim anh có phải bằng sắt hay bằng đá đâu, ở bên anh nhưng khi em nhắn tin hay gọi điện cho người khác trái tim anh giống như ai đó lấy kim cứ châm vào, anh thấy trái tim mình đang rỉ máu. Trái tim anh sẽ chẳng thể yêu thêm được một ai khác. Anh vẫn chờ đợi một điều thật mong manh, vẫn chờ đợi một điều thật mơ hồ, vẫn mơ ước một điều ước giản đơn được nắm tay em, được cõng em trên lưng cùng nhau đi dạo trong công viên. Được đi ăn cùng em những món em thích và được nấu những món ăn cùng em. Được đi uống nước, đi ăn kem, đi ăn xúc xích cùng em.Anh muốn được sống cùng em dượi một mái nhà, mỗi buổi sáng thức dậy được hôn em và chúc em một ngày tốt lành. Mỗi buổi tối đi ngủ được hôn em và chúc em ngủ ngon, được ôm em trong vòng tay và cùng em chìm vào giấc ngủ hạnh phúc. Được cùng em có những em bé mà chúng mình đã đặt tên "TNK
Em còn nhớ lần đầu tiên anh gặp em, Chúng mình đã ở bên nhau 4 ngày,đi chơi cùng nhau thật vui. Em luôn nói anh là 1 người ngốc trong tình yêu. Anh biết em chỉ mắng yêu vậy thôi biết em cũng lo và thương anh nhiều lắm. . Anh đã cảm nhận được chúng mình thật giống một đôi hạnh phúc. Em cũng nói với anh rằng trong niềm vui và hạnh phúc của anh em cũng tìm được hạnh phúc của chính mình. Em cũng nói rằng hạnh phúc của em là khi ở bên anh. Anh biết em cũng chưa quên và cũng không bao giờ quên được những kỷ niệm, những giây phút ngọt ngào và hạnh phúc của chúng mình. Biết em vẫn yêu thương và vẫn cần anh, biết em vẫn đang nhớ anh nhiều lắm. Anh biết em đang cố gắng để quên anh biết em đang cố gắng yêu được một người khác. Biết em đang mệt mỏi khi phải đấu tranh giữa lý trí và con tim mình.
Nếu em thực sự yêu NGƯỜI ẤY, nếu em thực sự không yêu anh, nếu em thực sự quên đi những kỷ niệm và những giây phút hạnh phúc và êm đềm khi bên anh... em sẽ không nhắn tin sẽ không muốn làm những điều em thích cùng anh, sẽ không gặp anh và cũng sẽ không yêu anh khi chúng mình gặp nhau. Nhìn em buồn và mệt mỏi anh thật đau lòng, rồi khi em ốm cũng chẳng chịu mua thuốc uống anh buồn và giận em nhiều lắm. Lòng anh như đau thắt lại, trái tim anh đau lắm khi nhìn thấy em như vậy. Anh phải làm gì để trả lại niềm vui, trả lại những nụ cười đầy niềm tin và hạnh phúc mà em đã có. Anh sẵn sàng đánh đổi tất cả để trả lại em những điều đó. Anh sẽ dừng lại nhưng không phải là hết nhớ và hết yêu em, anh sẽ đứng ở phía xa nhìn em. Dù ở bất cứ nơi đâu anh cũng hướng về phía bầu trời nơi em đang ở đó. Anh sẽ chẳng bao giờ quên được em và cũng chẳng ai bắt anh làm vậy cũng chẳng ai có thể bắt anh thôi nhớ em được. Trái tim anh chỉ có thể bình yên trở lại khi anh nhớ tới em khi anh nhớ về những lúc chúng mình bên nhau.
Anh chẳng biết phải bắt đầu từ đâu nữa, chẳng biết mình phải làm gì bây giờ. Anh sẽ phải làm gì khi không có em bên cạnh nữa, anh cũng cố gắng từ bỏ những thói quen như lúc bên em. Anh không làm những việc đó nhưng những nỗi nhớ chẳng vơi đi chút nào. Những nỗi nhớ cứ ngày càng nhiều hơn, lúc nào cũng làm trái tim anh thổn thức lúc nào cũng làm anh nhớ em hơn. Anh phải làm gì bây giờ hả em, em bảo nếu không quên được thì hãy cứ ghét và cứ hận em để quên em. Giá như anh làm được điều đó, anh càng cố ghét càng cố hận em bao nhiêu thì nỗi nhớ và tình yêu anh dành cho em lại nhiều hơn bấy nhiêu. Lại càng thấy trái tim mình đau và bị tổn thương nhiều hơn em à.
Ở phương trời mới nếu như hạnh phúc em cứ vui với niềm vui của em nhé, còn những phiền muộn và những khổ đau hãy để mình anh chịu đựng. Còn nếu ở phương trời mới mà em vẫn cô đơn vẫn mệt mỏi thì xin em hãy về bên anh nhé, Trái tim anh vẫn luôn yêu em, cuộc sống của anh vẫn luôn cần em bên cạnh, vòng tay anh vẫn luôn mở rộng để đón em.
Em hãy nhớ nhé dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, dù ngày mai thế giới có đổi thay thì tình yêu anh dành cho em vẫn không bao giờ thay đổi.
Anh yêu em nhiều lắm!

Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2015

MỐI TÌNH ĐẦU


Có một người con gái đã yêu tôi,
Mối tình đầu thường tuyệt vời, nhưng chết yểu...
Mãi đến sau này tôi mới hiểu
Những thứ lần đầu luôn để lại hối tiếc bởi chẳng thể vẹn nguyên.
Chúng tôi đã trao nhau những kỷ niệm êm đềm,
Đã từng nghĩ đến tương lai chỉ có riêng hai đứa,
Đã từng hứa cả cuộc đời này sẽ không bên ai nữa,
Rồi cuối cùng ở giữa vẫn chẳng phải là tình yêu.
Tại cuộc sống vốn chông chênh mà bão gió quá nhiều,
Tại hai kẻ dại khờ chỉ biết yêu mà chưa hề biết giữ,
Tại mối tình đầu mong manh dễ vỡ,
Hay bởi hạnh phúc nào dang dở mới khó quên?
Lặng lẽ xa rời bởi cái cớ "hết duyên",
Chúng tôi đi về miền không có nhau bên cạnh.
Hơi ấm ngày nào giờ đổi bằng hơi lạnh,
Hạnh phúc ngày nào thành chúc phúc cho nhau...
Mối tình đầu không nhạt cũng không sâu,
Nhưng sẽ nhớ thật lâu, có lẽ đến suốt đời không quên được.
Và dẫu thế nào cũng một lòng nguyện ước
Ai đó luôn cười hạnh phúc, mãi bình yên
- Du Phong -
 

Sample text

Sample Text

Trang Chu

 
Blogger Templates