Trước đây, khi người ấy còn ở cạnh bên, thì cảm giác như thể người đó chính là mảnh ghép còn thiếu trong cuộc đời của mình.Vậy cho nên, cứ khăng khăng ngộ nhận rằng, đó chính là người mình cần, là người không thể thiếu cho đến khi người ta rời bỏ mình ra đi mà không hề có sự phòng bị bản thân mới nhận ra một điều rằng: "Nếu người ấy đã vừa với bức tranh của mình thì cũng có thể sẽ vừa với bức tranh của người khác".
Cái cảm giác bị phản bội còn không khó chịu bằng loại cảm giác bị phủ nhận tình cảm. Nếu phản bội có nghĩa là người ta phũ phàng rời bỏ ta đi không vì bất cứ lý do gì, chỉ là không còn muốn ở bên nhau nữa nhưng không nỡ làm nhau tổn thương nên dối lừa nhau thì bị phủ nhận tình cảm chính là loại hoàn cảnh ta cứ một mực cho rằng họ còn yêu ta nên tin tưởng họ, quan tâm họ để rồi một ngày nhận ra rằng người ta chẳng hề để tâm gì đến những thứ mình làm cả. Chỉ là mình, tự mình ngộ nhận rồi làm khổ bản thân mình mà thôi.

Ai trong đời cũng sẽ vì một người nào đó mà tổn thương chỉ là mức độ tổn thương mà người đó gây nên cho bản thân mình lớn hay nhỏ, sâu hay nông mà thôi.
Từ xa lạ rồi trở thành yêu thương mới khó chứ từ yêu thương mà trở thành xa lạ thì chỉ cần một cái quay lưng đi, buông tay nhau thậm chí, chỉ cần thôi quan tâm nhau nữa là sẽ bỗng nhiên trở thành người xa lạ.
Nhưng cái sự xa lạ và quên lãng thì lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, quên đi một ai đó thực sự rất khó nhất là khi người đó đã từng để lại dấu ấn trong cuộc đời mình.
Cái cảm giác bị phản bội còn không khó chịu bằng loại cảm giác bị phủ nhận tình cảm. Nếu phản bội có nghĩa là người ta phũ phàng rời bỏ ta đi không vì bất cứ lý do gì, chỉ là không còn muốn ở bên nhau nữa nhưng không nỡ làm nhau tổn thương nên dối lừa nhau thì bị phủ nhận tình cảm chính là loại hoàn cảnh ta cứ một mực cho rằng họ còn yêu ta nên tin tưởng họ, quan tâm họ để rồi một ngày nhận ra rằng người ta chẳng hề để tâm gì đến những thứ mình làm cả. Chỉ là mình, tự mình ngộ nhận rồi làm khổ bản thân mình mà thôi.

Ai trong đời cũng sẽ vì một người nào đó mà tổn thương chỉ là mức độ tổn thương mà người đó gây nên cho bản thân mình lớn hay nhỏ, sâu hay nông mà thôi.
Từ xa lạ rồi trở thành yêu thương mới khó chứ từ yêu thương mà trở thành xa lạ thì chỉ cần một cái quay lưng đi, buông tay nhau thậm chí, chỉ cần thôi quan tâm nhau nữa là sẽ bỗng nhiên trở thành người xa lạ.
Nhưng cái sự xa lạ và quên lãng thì lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, quên đi một ai đó thực sự rất khó nhất là khi người đó đã từng để lại dấu ấn trong cuộc đời mình.
Những người thuộc tuýp người yếu đuối, có thể khóc trong vài ngày, đau đớn trong vài tháng, thương nhớ trong vài năm nhưng dù cho có khó lóc, đau đớn, thương nhớ đến thế nào thì họ cũng sẽ vì thời gian mà quên đi được hoặc chăng là tạm quên đi được.

Những người thuộc tuýp người mạnh mẽ thì lại khác, họ có thể chia tay trong chóng vánh ngay đêm hôm trước và cười tươi vui vẻ vào sáng hôm sau, họ có thể bình thường hoàn thành tốt công việc của mình như chưa từng có những tổn thương nào đó. Vậy nhưng ẩn sâu bên trong lớp vỏ bọc cứng rắn đó là một nỗi chua xót, một vết xước mà có lẽ cả cuộc đời sau này cho dù có trải qua bao nhiêu thời gian cũng sẽ không thể quên được. Họ mạnh mẽ bởi những yếu đuối của họ. Nghe thì nghịch lí vậy thôi nhưng chính những người mạnh mẽ mới là kẻ bị tổn thương nghiêm trọng nhất.
Trong chuyện tình cảm, không phải là ai yêu ai nhiều hơn mà là làm thế nào để quên nhau nếu như nhỡ có chia tay. Chuyện tương lai là một câu chuyện dài, đến được bên nhau lâu đến bao nhiêu là do duyên mỗi người có nhưng để ở bên nhau đến mãn kiếp trọn đời thì quả thực khó. Cho dù có phận để ở được bên nhau nhiều khi cũng phải chia xa vì những lí do không đầu không cuối.
Vậy nên, để quên đi một người nào đó. Dẫu có yêu người đó đến thế nào cũng phải để cho mình một lối thoát. Để rồi, dẫu người ta có lìa xa mình thì bản thân cũng tự mạnh mẽ mà đứng dậy.
Tiên Mym

Những người thuộc tuýp người mạnh mẽ thì lại khác, họ có thể chia tay trong chóng vánh ngay đêm hôm trước và cười tươi vui vẻ vào sáng hôm sau, họ có thể bình thường hoàn thành tốt công việc của mình như chưa từng có những tổn thương nào đó. Vậy nhưng ẩn sâu bên trong lớp vỏ bọc cứng rắn đó là một nỗi chua xót, một vết xước mà có lẽ cả cuộc đời sau này cho dù có trải qua bao nhiêu thời gian cũng sẽ không thể quên được. Họ mạnh mẽ bởi những yếu đuối của họ. Nghe thì nghịch lí vậy thôi nhưng chính những người mạnh mẽ mới là kẻ bị tổn thương nghiêm trọng nhất.
Trong chuyện tình cảm, không phải là ai yêu ai nhiều hơn mà là làm thế nào để quên nhau nếu như nhỡ có chia tay. Chuyện tương lai là một câu chuyện dài, đến được bên nhau lâu đến bao nhiêu là do duyên mỗi người có nhưng để ở bên nhau đến mãn kiếp trọn đời thì quả thực khó. Cho dù có phận để ở được bên nhau nhiều khi cũng phải chia xa vì những lí do không đầu không cuối.
Vậy nên, để quên đi một người nào đó. Dẫu có yêu người đó đến thế nào cũng phải để cho mình một lối thoát. Để rồi, dẫu người ta có lìa xa mình thì bản thân cũng tự mạnh mẽ mà đứng dậy.
Tiên Mym
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét